Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

Gặp cướp ra thơ

- Đứng lại! Nôn hết tiền ra!
- Hả?...không quen biết, thế là làm sao?
- Cướp đây. Muốn sống đưa mau
- Dạ...vâng, anh lấy bao nhiêu thì...vừa?
- A thằng chó, bố không đùa. Mày còn giở giọng văn thơ nữa à?
- Nhưng...anh nói vần trước mà...
- Thôi không tao lụi chết cha mày giờ!
- Dạ em không dám, đại ca
- Vẫn hơi vần! Nói dài ra xem nào!
- Hu hu em có muốn đâu. Tự nhiên câu cú khớp nhau thế này
- Đưa tiền đây rồi cút ngay bây giờ không cứ đà này đến mai
- Á! Hết vần rồi anh ơi
- Khônggg! Lại sáu chữ!!! Mày chơi bố rồi?!!!
- Anh cũng tám chữ đấy thôi
- Một...hai...ừ nhỉ ._.
- Cuộc đời vui sao! : D
- Vui gì, mày không biết đâu.
...Đời ai vui chứ đời tao thì buồn
- Sao không đi làm ăn lương mà phải đi cướp giữa đường vậy anh?
- Ờ, quên mất đấy, thằng ranh, mày đưa cái ví đây nhanh còn về.
- Hì hì, kể cũng lạ ghê
- Lạ gì?
- Mình nói chán chê vẫn vần : D
- Ừ... tao cũng thấy lạ dần : ))
- Vầng, nghe như kiểu thánh thần trêu ngươi : ))
- Đúng là lắm sự lạ đời : ))
Thôi tha mày đấy, khuya rồi, về đê : ))
- Cảm ơn anh, anh tốt ghê : )
- Mau lên thằng dở, lề mề tao xiên
- À, em cũng có ít tiền... - Tao ăn cướp chứ không xin của mày.
Cút nhanh, không tao cướp này
- Dạ vâng, mong lại có ngày gặp anh ^^
- Thích gặp cướp à, thằng ranh :))
- Biết đâu khi ấy lại thành nhà thơ : P
Thôi, làm anh mất thời giờ
Chào anh cướp nhé!
.
.
.
...
- Ờ
Hờ
Cũng hay.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét